vợ yêu thịnh thế của thiếu tướng

Trần Hưng Đạo xứng đáng là một vị tướng kiệt xuất của thế giới. Mục từ Trần Hưng Đạo được in ở volumes X, trang 88, có 38 dòng, 270 từ (ký hiệu TVKHTH thành phố: Z 256) . Đại tướng Võ Nguyên Giáp, dưới sự lãnh đạo của Chủ tịch Hồ Chí Minh vá Bộ Chính trị Vì thế, đi thẩm mỹ làm mũi nhỏ gọn đôi khi là cách cắt bớt phúc khí, giảm "vận" của chồng, hoàn toàn không hề tốt. Phụ nữ thường sở hữu dáng mũi to với phần cánh mũi nhiều thịt theo nhân tướng thì dáng mũi này chính là người vợ được nhờ chồng. Ảnh minh họa. Đọc Thiếu tướng ế vợ tại Gacsach.com. Zô xem đi bạn, nhiều sách hay lắm : Tình yêu là thế nào? Tình yêu chính là một đôi nam nữ đến với nhau theo lề thói và chuẩn mực của xã hội. Trong lòng mỗi người sẽ nảy sinh tình cảm quý mến, chẳng những khát khao đối Tổng cục 2 của Bộ Quốc phòng Việt Nam là một cơ quan nổi tiếng không phải do năng lực hoặc thành tích trong lĩnh vực tình báo quân sự mà chỉ thuần túy Triệu Vân là một trong Ngũ hổ tướng của quân Thục. (Ảnh trong phim Tam quốc diễn nghĩa 2010). Mặc dù thường được dân gian xem là nhân vật đứng thứ ba trong Ngũ hổ tướng, trên thực tế sau khi Lưu Bị lên ngôi vương, Triệu Vân chỉ được phong là Dực tướng quân, chức Dating When Separated But Not Divorced. Nhìn qua người phụ nữ trước mắt, mặt Tư Mộ Thần chán ghét."Thế nào? Có đàn ông liền quên chị gái này hả? Quả nhiên vẫn là Thiếu tướng có sức quyến rũ lớn!" Cảnh Linh dùng giọng điệu châm chọc nói."Thật sao? Chị gái, em sợ rằng, anh rể em còn không có lực hút bằng sợi dây chuyền này!" Cô xoay người lại nhìn Hàn Tử Dương đi từ phía xa tới, cười rực rỡ, Hàn Tử Dương, anh thấy được không, người phụ nữ này không thương anh, chỉ bởi vì anh là đồ của Cảnh Tô tôi mà thôi!"Hàn Tử Dương sao? Trên đời có bao nhiêu Hàn Tử Dương, còn sợi dây chuyền cũng chỉ có một cái! Cảnh Tô, em đừng quá đắc ý, vật của em sớm muộn sẽ là của chị đấy!"Mới vừa đi được một nửa, Hàn Tử Dương nghe được câu này, bước chân ngừng lại một chút, anh ta không có nghĩ tới mình lại là nhân vật như vậy đối với vị hôn thê của mình. Vứt bỏ đầu thuốc lá trong tay, anh ta lái xe rời đi. Người phụ nữ này, thật sự không đáng để anh ta vì cô ta mà trở mặt cùng với ông cụ!"Em" Cảnh Tô còn muốn nói điều gì, bị Đường Tuấn vội vã mà đến cắt đứt!"Lão đại, tôi tới đây!" Đường Tuấn vội vàng dừng xe!"Cô nhóc, lên xe!" Không để ý Cảnh Linh, bọn họ đều rời Linh nhìn tất cả đều rời đi, trong đôi mắt nóng như lửa, Cảnh Tô, một ngày nào đó người đàn ông này sẽ rời bỏ cô! Cô ta lấy điện thoại di động ra ảo não, không thấy bóng dáng Hàn Tử Dương, chỉ đành phải tự mình lái xe rời bóng tối, hai nam một nữ đi ra từ góc tường."Như thế nào? Chút chuyện tình này làm tốt lắm chứ?""Làm tốt lắm, ngài cứ yên tâm đi, Diêu tiểu thư!""Vậy thì tốt!" Ngày hôm sau, trên trang đầu của tấtcả các tờ báo giải trí đều là Thiếu tướng Tư và hai người đẹp nhà họ Cảnh có cuộc tình tay ba! Cảnh Thái tức giận lỗ mũi bốc khói, hai đứa con gái này thật là đấu cả đời.“Cái gì? Giá cổ phiếu tụt xuống? Chuyện gì xảy ra?” Thì ra là tối hôm qua báo vừa ra, thiên kim nhà họ Cảnh đi quyến rũ nhà họ Tư, bên ngoài rối rít suy đoán có phải Cảnh Thái Lam xảy ra vấn đề gì hay không, khiến giá cổ phiếu của Cảnh Thái Lam lập tức tụt xuống.“Khốn kiếp!”“Quản gia!”“Dạ, Lão gia!”“Ông gọi tiểu thư xuống cho tôi!”“Lão gia, này…”“Thế nào?”“Nhị tiểu thư đã rời khỏi nhà họ Cảnh hai ngày rồi!”“Cái gì? Tại sao chuyện lớn như vậy lại không ai nói với tôi!”“Dạ, lão gia, là sơ sót của chúng tôi!”“Còn đứng ở nơi này làm gì? Nhanh đi tìm nhị tiểu thư trở về cho tôi!”“Dạ!”Quản gia gọi thông cho Cảnh Tô, ông đang không biết mở miệng thế nào, Cảnh Tô liền vượt lên trả lời trước.“Quản gia, ông nói với cha cháu, hẹn gặp nhau ở Giang Tâm’!”“Nhị tiểu thư, cô aish… tôi sẽ nói với lão gia, chỉ là cô phải chung đụng tốt với lão gia đấy!”Cảnh Tô đương nhiên thấy được bài báo này, chỉ là cô rất tò mò, người đưa tin lần này là ai đây? Tuyệt đối không thể nào là Cảnh Linh. Chị ta sẽ không dám làm những chuyện bất lợi đối với công ty, nếu để Cảnh Linh biết, không chừng giận điên lên.”Quả nhiên, Cảnh Tô nhìn mã số điện tới.“Tại sao phải làm như vậy?”“Thanh giả tự thanh!” Cảnh Tô liền cúp điện túi xách, cô đi ra đóng cửa lại, Tư Mộ Thần từ phòng ngủ đi ra ngoài, nhìn thấy không kịp tắt ô tô theo Cảnh Tô tới Giang Tâm’, khi anh thấy đối tượng Cảnh Tô hẹn gặp lại là cha cô thì trong lòng anh cảnh giác, anh tìm một chỗ gần đó ngồi xuống.“Cảnh Tô, hãy cắt đứt với Tư Mộ Thần!”“Tại sao?”“Con lui tới với ai cũng được, nhưng không thể lui tới với nhà họ Tư!”“Cha, cha đang sợ cái gì!”“Nói không cho phép chính là không cho phép, nếu con tiếp tục lui tới với cậu ta, chúng ta liền đoạn tuyệt quan hệ cha con!”“Con nguyện ý thoát khỏi quan hệ cùng nhà họ Cảnh!”“Con!”“Cha à, xin cho phép con gọi một tiếng cha cuối cùng, cám ơn cha đã dưỡng dục con 13 năm! Có cơ hội, con sẽ báo đáp cha!”Cô không có ngẩng đầu, cô sợ nhìn gương mặt đó, gương mặt giả nhân giả nghĩa lúc này, cô sẽ thật coi ông là người cha hiền từ. Đi ở đầu đường huyên náo, hiện tại cô thật sự không có nhà để về, không lâu sau, với tình tình của cha, lập tức sẽ đăng báo từ cha con với mình, lại một cột đèn xanh đèn đỏ, cô dừng lại, vội vàng không kịp chuẩn bị, cô bị kéo vào một vòm ngực.“Sao lại đi ra ngoài?” Tư Mộ Thần nhìn gương mặt hai mắt đẫm lệ, mặt tràn đầy đau lòng.“Tư Mộ Thần, tôi muốn đi khu vui chơi!” Cảnh Tô chu miệng lên, giống như là đang làm nũng.“Được!”Lái xe, bọn họ đi tới khu vui chơi.“Cô nhóc, cô ở nơi này đợi tôi đi mua phiếu!”“Ừ!”Cô nhìn khu vui chơi, cười vui vẻ, lần này rốt cuộc không phải đi một mình tới khu vui chơi, còn có một người nữa, Tư Mộ Thần!“Đi thôi! Cô nhóc!”“Tư Mộ Thần, tại sao anh nguyện ý theo tôi tới?” Cô nhớ ngày trước yêu cầu Hàn Tử Dương tới nơi này, luôn bị cự tuyệt.“Cô nhóc, tôi đã già rồi, đúng lúc có hứng thú như trẻ nhỏ!”“Gạt người! Đi, chúng ta đi chơi ngựa gỗ xoay tròn đi!” Cô sải bước đi đến phía trước, nhưng nước mắt cũng càng ngày càng nhiều.“Aish, chàng thanh niên, mua một que kem đi! Bạn gái của cậu đang khóc, mua một que kem đi dụ dỗ!” Một người phụ nữ đi tới bán kem Mộ Thần cau mày, cô khóc, là vì người đàn ông kia sao?“Khóc?” Cầm một que kem, anh kéo tay cô.“Ăn, sẽ không buồn!”“Cô nói không khóc sẽ không khổ sở!”“Đúng!” Nhìn cặp mắt thành khẩn kia, Cảnh Tô cư nhiên ngây ngốc nguyện ý tin tới một ao nước, cô lôi kéo anh ngồi xuống, làm như lầm bầm lầu bầu, vừa tựa như oán giận.“Chơi trò chơi mới không cô đơn. Chỉ có khu vui chơi sẽ không bị bỏ quên. Khi còn bé ảo tưởng rằng cha sẽ dẫn tới chơi, trưởng thành, chẳng qua là cảm thấy cô đơn, hiện tại tôi không có nhà để về, tôi lại thành một mình!” Cảnh Tô hình như sa vào trong thế giới của bản thân.“Cô nhóc, qua ngựa gỗ xoay tròn!” Anh nhìn Cảnh Tô đau lòng, lôi kéo cô đi tới ngựa gỗ xoay tròn.“Hôm nay, tôi chính là cha cô!”“Thật!” Con mắt Cảnh Tô lóe sáng, rất kích động.“Thật, mau ngồi lên!”Một ngày này, bọn họ chơi thỏa thích, mấy ngày nay thân thể Cảnh Tô vẫn không có được nghỉ ngơi tốt, ở trên xe, cô nhanh chóng ngủ thiếp Mộ Thần cẩn trọng ôm cô lên, đặt lên giường, sau đó xử lý vết thương cho cô, mặc dù mấy ngày nay đều là thừa dịp thời điểm cô ngủ say xử lý vết thương, nhưng đối mặt với thân thể cô vẫn có chút xao động, thật là tự mình chuốc lấy cực đêm ngủ ngon, cô không nhớ được mình trở lại thế nào, thân thể hình như cũng thoải mái. Mở mắt còn chưa có bao lâu, điện thoại lại vang lên. Cùng đọc truyện Vợ Yêu Thịnh Thế Của Thiếu Tướng của tác giả Nguyên Cảnh Chi tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại Yêu Thịnh Thế Của Thiếu Tướng của tác giả Nguyên Cảnh Chi với những diễn biến đầy kịch tính và thú vị. Nhân vật nữ chính là một cô gái hoàn hảo cả về nhan sắc lẫn trí tuệ. Vì thế hơn ai hết cô rất cầu toàn, đặc biệt là đối với chồng tương lai của mình, người sẽ gắn bó với cô suốt cuộc trước tiên người đó phải thương yêu cô thật lòng.... Vợ Yêu Thịnh Thế Của Thiếu Tướng của tác giả Nguyên Cảnh Chi với những diễn biến đầy kịch tính và thú vị. Nhân vật nữ chính là một cô gái hoàn hảo cả về nhan sắc lẫn trí tuệ. Vì thế hơn ai hết cô rất cầu toàn, đặc biệt là đối với chồng tương lai của mình, người sẽ gắn bó với cô suốt cuộc đời. Nhưng trước tiên người đó phải thương yêu cô thật lòng…. “Cảnh Tô, Tư Mộ Thần đâu?”. Ánh mắt Dung Thiểu Tước sáng quắc nhìn Cảnh Tô đang ăn vui vẻ, trên khuôn mặt trắng bệch hiện lên vẻ tươi cười.“Này, cho anh thuốc dạ dày!”. Cảnh Tô không ngẩng đầu, đặt gọi thuốc lên bàn, tiếp tục ăn vịt.“Làm sao cô biết?”.“Anh uống rượu rồi!”.“Cảm ơn cô!”. Trong mắt Dung Thiểu Tước lộ vẻ xúc động, anh ta kích động, đặt tay lên bàn tay nhỏ bé đang chăm chỉ làm việc xé thịt.“Bà nội nhà anh, thừa dịp lão tử không ở đây, định cua cô gái của lão tử! Dung hồ ly, anh chán sống rồi đúng không?”. Tư Mộ Thần vừa trở lại thì thấy bàn tay nhỏ bé của bé con nhà anh bị Dung hồ ly nắm lấy, anh giận dữ.“Không phải như anh nghĩ, cho anh một miếng, ăn mau đi!”. Cảnh Tô chấm tương, nhét một miếng thịt vịt vào trong miệng Tư Mộ Mộ Thần vui như hoa nở, “Tôi cho anh biết, Dung hồ ly, nếu anh mà mơ ước bé con nhà tôi, tôi sẽ đưa anh sang Syria!”.“Là sao? Xin hỏi thiếu tướng, tôi chỉ là người dân đã phạm phải lỗi gì?”.“Dung hồ ly, anh là người dân tốt, nhưng cũng là chủ một xí nghiệp, chẳng lẽ phái anh đến Syria ủng hộ cho người dân Syria mà cần anh phải phạm lỗi gì mới cho đi sao? Bản tướng quân quá thất vọng với anh, người đàn ông không có lòng trách nhiệm!”. Lượn một vòng, không ngờ lại nói vậy.“Bé con, chúng ta nên tìm một người đàn ông yêu nhà yêu nước, thân thể khỏe mạnh, vóc dáng cao lớn, địa vị gia đình hiển hách một chút, quan trọng hơn là biết nấu cháo bí đỏ!”.Cảnh Tô bẹt miệng, không phải đang nói chính anh sao?“Nhưng mà tôi không thích người đàn ông lớn tuổi, làm sao bây giờ?”. Cảnh Tô đùa tmt, hai mắt tràn đầy vui vẻ.“Cái gì? Lớn tuổi? Em đợi chút về tôi xử lý em thế nào? Anh sẽ”.“Khụ, có người đấy!”. Cảnh Tô đỏ bừng cả khuôn mặt, cô không muốn người khác biết chuyện cô ở chung với Tư Mộ Thần, kịp thời cắt đứt lời nói hùng hồn của không ngờ, trong lòng Dung Thiểu Tước lo lắng, “xử lý” trong miệng Tư Mộ Thần là gì? Người đàn ông thường thích về phía phương diện kia.“Người đàn ông lớn tuổi, KFC đâu?”.“Đã phân phó gửi về nhà, chắc là hai tên đó đang ăn vui vẻ rồi”.“Người đàn ông lớn tuổi, tôi muốn ăn món đó”.“Để anh đi mua!”. Hai người đàn ông trăm miệng một lời, dường như cùng lúc đó, bọn họ cùng đi ra ngoài Tô giật mình, không phải lại có mình cô ngồi ăn vịt sao, đúng là không thú vị! Hay là gọi Mộng Lan đi? Gần đây Y Y đều nói không rảnh, gọi Mộng Lan ra ngoài vui một chút, Mộng Lan ở nước ngoài sống lâu như vậy, cũng phải đưa cô ấy tới những nơi đồ ăn Trung Quốc đặc sắc.“Alo, Mộng Lan, bây giờ cậu có rảnh không?”.“Ừ, Tô Tô, hiện tại tớ đang rảnh, sao thế?”.“Vậy cậu đã ăn gì chưa? Bây giờ tớ đang ở nhà hàng vịt nướng”.“Được, ở chỗ nào thế?”.“Bên đường Phú Dân”.“Được, tớ sẽ qua luôn”.Mặc dù nói như vậy, nhưng Diêu Mộng Lan không ngờ Dung Thiểu Tước lại ở cùng với cô người đàn ông mỗi người cầm một đĩa trở lại, nhìn Cảnh Tô ăn ngon, Tư Mộ Thần cảm thấy thỏa đến khi Diêu Mộng Lan tới, thấy Dung Thiểu Tước thì ngẩn ra.“Đây là?”. Diêu Mộng Lan vô tội nhìn Dung Thiểu Tước, vẻ mặt nghi Thiểu Tước không ngờ Diêu Mộng Lan sẽ đến. Nhìn kỹ thuật diễn trò cao siêu của Diêu Mộng Lan, lại giả vờ không biết Dung Thiểu Tước, khóe miệng Tư Mộ Thần nhếch lên khinh thường, theo như anh biết thì quan hệ của anh người này tốt đến mức trên giường cũng không rời? Rốt cuộc thì bọn họ đang có chủ ý gì với bé con?“A, đây là tổng giám đốc của công ty mình, Dung Thiểu Tước tiên sinh”.“Dung thiếu, chào anh!”. Chào hỏi xong, cô chủ động ngồi đối diện với Cảnh Tô, mà tay của cô ta cố ý chạm vào người Dung Thiểu Tước. Tư Mộ Thần nhìn cô bé đang ngồi ăn vui vẻ, tràn đầy lo lắng. Cô bé này, đến lúc nào thì mới biết để ý đến tâm tư người khác?“Mộng Lan cậu nếm thử một chút đi, vịt này ngon lắm!”. Cảnh Tô nhiệt tình, Tư Mộ Thần dịu dàng lau dầu mỡ trên miệng cho Cảnh Tô, ánh mắt nhìn Dung Thiểu Tước không vui!“Tôi nói, Dung hồ ly, sau này anh đừng đánh chủ ý lên người bé con nhà tôi nữa, anh nhìn Diêu tiểu thư kìa, siêu sao quốc tế, cô ấy với anh đúng là trời sinh một đôi. Bé con, em thấy thế nào?”.“Đúng vậy, Mộng Lan vẫn còn độc thân, tổng giám đốc, anh và Mộng Lan tuyệt đối hợp nhau!”.“Cảnh Tô, lòng tôi mà cô còn không rõ sao?”. Dung Thiểu Tước mệt mỏi nói, mặc dù biết là giả, nhưng trong lòng Diêu Mộng Lan vẫn thấy đau nhói. Tại sao cô ta lại cảm thấy người đàn ông này càng ngày càng cách mình rất xa.“Tô Tô, cậu đừng nói giỡn như vậy!”. Diêu Mộng Lan hờn dỗi nói một tiếng, nhưng trong mắt lại dâng lên sự vui vẻ.“Bé con, chúng ta về đi!”.“Tư Mộ Thần, gà đâu?”.“Yên tâm, còn mang theo đây! Dung hồ ly, người đẹp Diêu giao lại cho anh!”.“Ừ, hai người cứ đi đi!”. Diêu Mộng Lan cười cáo phòng ăn chỉ còn cô ta và Dung Thiểu Tước, Dung Thiểu Tước yên lặng ngồi uống rượu.“Thiểu Tước, chúng ta đi thôi! Em sợ có chó săn!”. Mặc dù bây giờ cô ta mang mắt kính đen lớn che khuôn mặt nhưng vẫn sợ bị người ta nhận ra. Thật ra cô ta không sợ scandal, scandal còn có thể tạo đà cho phim của cô ta, nhưng scandal với Dung Thiểu Tước thì cô ta không làm được. Dù sao chuyện này cũng không thể đưa ra ngoài ánh sáng.“Ừ, chúng ta đi thôi! Lan, hôm nay đến nhà anh đi!”.“Không, không được!”. Theo bản năng, cô ta vuốt vuốt về phía cổ, trên đó có vết hôn, cô ta không biết phải giải thích thế nào?“Vậy thì em đưa anh về, hôm nay anh uống rượu!”. Vẻ mặt Dung Thiểu Tước cô đơn, Diêu Mộng Lan há miệng, nhưng cuối cùng không nói gì, lái xe đưa Dung Thiểu Tước về nhà.“Mộ Thần”.“Sao thế?”.“Em muốn đi mua bánh Orion”.“Nhanh thế đã đói bụng rồi sao?”.“Không phải, anh không cảm thấy, Orion = đồng tính sao?”.“Bé con, em có thể không làm hủ nữ được không?”. Tư Mộ Thần nghe thấy câu này, thật sự hối hận!“Được rồi, được rồi, đi về!”.Cảnh Tô giống như đứa bé làm sai chuyện, lắc lắc cánh tay Tư Mộ Thần, bộ dạng khờ khạo chọc cho Tư Mộ Thần cười ha ha trên lối đi bộ, “Đồ ngốc, đồ ngốc!”.“Người đàn ông lớn tuổi, người đàn ông lớn tuổi!” “Em còn nói nữa, emnói trên lối đi bộ này, người ta còn không nói chúng ta là kẻ điên sao?”.Cảnh Tô mở cửa, vẻ mặt ủy khuất.“Bé con, ai dạy em gọi là người đàn ông lớn tuổi, em nói đi?”.Khi mở cửa ra, hai người nhìn thấy hai người đàn ông đang ra dấu, bộ dạng kia không tức giận không được!Trên ghế salon bày đầy KFC, hai người đang nằm gặm, bàn tay còn bôi lên ghế salon.“Hai người thật là giỏi?”. Giọng nói u ám của Tư Mộ Thần vang lên bên tai.“Hì hì, lão đại, anh đúng là tri kỷ của cấp dưới, còn nhớ rõ mua KFC cho bọn tôi! Ăn rất ngon, đúng không? Tuấn Tuấn?”. Lục Phạm vừa ăn vừa kêu khiến Cảnh Tô rợn cả tóc Mộ Thần liếc mắt nhìn Cảnh Tô, thình lình ném ra một quả bom.“Hai cậu biết tại sao lại mua KFC cho các cậu không?”. Hai cái đầu cùng lắc lắc.“Bé con nói, các cậu làm “vận động” quá mệt mỏi nên mua ít “gà” về bồi bổ cho các cậu!”.“Sặc!”. Gương mặt Đường Tuấn đen thui, Lục Phạm không ngừng lau cổ, cả khuôn mặt lại đỏ bừng, nhưng mắt lại nháy nháy, chẳng lẽ bị hóc xương Mộ Thần ác ý vỗ một cái thật mạnh vào lưng Lục Phạm, cậu ta liền khạc xương ra, “Này, này là xương gà của hai người”.“Bé con, có mệt không? Tắm một cái rồi lên giường ngủ thôi”.“Ừ, được!”. Cảnh Tô nhìn ba người kỳ quái, không muốn nhúng tay vào Cảnh Tô đi, Tư Mộ Thần nghiêm túc nhìn hai người.“Nói đi, vừa mới tiến vào đã ra hiệu”.“Lão đại, đã cứu được 005 nhưng mà....”. Đường Tuấn mở miệng nói cho Tư Mộ Thần, nhưng rồi không biết phải nói thế nào.“Nhì nhèo cái gì, quân nhân mà cứ như đàn bà!”.“Nhưng mà 005 mang thai!”.“Cái gì?”. Lần này Tư Mộ Thần không còn bình tĩnh được, 005 mang thai, đứa bé này phải làm sao?“005, tự cô ấy nói thế nào?”.“005 đang hôn mê, đứa bé cũng trong giai đoạn nguy hiểm, chúng ta cứu hay không cứu?”.Tư Mộ Thần đột nhiên nghĩ đến Cảnh Tô, anh quyết định, “Cứu!”.“Lão đại, mặt khác, quân khu cũng quyết định xử phạt với anh rồi!”. Lục Phạm nhìn Tư Mộ Thần, gương mặt khó xử.“Nói đi, là xử phạt thế nào, cơ thể tôi cũng đã khỏe lại, lạm dụng chức quyền như vậy là tôi không phải!”.“Cấp trên quyết định phái anh đi đóng ở đảo DY một tuần!”.“Không được, bảo tôi phải rời khỏi bé con thì vạn lần không đồng ý, trước kia còn chưa tìm được bé con, bảo tôi đi đâu cũng được, bây giờ nói gì thì lão tử cũng không đi! Vì bé con, vị trí thiếu tướng này tôi không làm cũng được! Huống chi, lão tử không tin bọn họ dám động đến lão tử!”. Tư Mộ Thần cuồng vọng nói.“Lão đại, vậy ý của anh là?”.“Tướng ở bên ngoài, điều quân mệnh không từ! Không phải những lời này đều do hai cậu dạy tôi sao? Bản tướng không có ở đây, thế nào? Các anh em tự nguyện giúp lão tử, lão tử giậm chân một cái, các anh em không quân doanh dám không giúp lão tử? Trở lại vấn đề chính, chuyện này giao cho hai cậu đi làm! Lão tử không đi!”.“Lão đại, kẻ địch đã tiến tới gần đảo DY rồi!”.“Lão tử là loại người không phụ trách vậy à? Tôi đã sớm nghiên cứu chiến thuật, chỉ chờ người ta tới cửa mà thôi, nhưng vấn đề là người ta không dám! Các cậu yên tâm, chờ đến ngày tôi cưới chị dâu các cậu, đám người kia cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ!”.“Nhưng mà....”.“Không có nhưng mà, nếu đám người kia tới, Tư Mộ Thần tôi nhất định sẽ là người thứ nhất đi! Tắm một cái rồi ngủ đi!”.Thấy Tư Mộ Thần quyết định như vậy, hai người cũng bỏ qua!Cảnh Tô nhìn vẻ mặt suy tư của Tư Mộ Thần, nhưng cô vẫn nhìn tạp chí trong tay, xem phong cách thiết kế của người ta.“Bé con, nếu anh đi, em có buồn không?”. Ánh mắt Tư Mộ Thần sáng quắc, anh mong đợi câu trả lời của Cảnh Tô Vợ Yêu Thịnh Thế Của Thiếu Tướng của tác giả Nguyên Cảnh Chi với những diễn biến đầy kịch tính và thú vật nữ chính là một cô gái hoàn hảo cả về nhan sắc lẫn trí tuệ. Vì thế hơn ai hết cô rất cầu toàn, đặc biệt là đối với chồng tương lai của mình, người sẽ gắn bó với cô suốt cuộc trước tiên người đó phải thương yêu cô thật lòng....Cô giơ ly rượu lên cao, nhẹ nhàng lắc lắc chất lỏng màu đỏ trong ly, ngón tay nhẹ nhàng đùa bỡn tóc của mình, cô đứng ở nơi cao nhất trong thành phố, để có thể quan sát toàn bộ thành phố năm, không dài, nhưng đủ để thay đổi một chuyện, một người, thậm chí là cả một năm trước đây, tất cả mọi chuyện hiện lên rõ mồn một trước mắt, cô giống như là một đóa hoa Độc Lang, lấy máu tươi để làm chất dinh dưỡng, so với hoa Anh Túc chỉ có hơn chứ không không đau, cũng không hận, nhưng cô lại Chi Sơ, tính bổn thiện, không có ai vừa sinh ra đã là như vậy, có một số việc là vì bị hoàn cảnh bắt vết thương kia, những đau khổ kia, những thứ đau đớn kia, những thứ hối hận kia, những thứ oán hận kia, tất cả đều là một chất xúc nhớ lại người phụ nữ nằm hôn mê bất tỉnh ở trên giường bệnh từ ngày đó đến hy vọng đến dường nào, ngay lúc này đây người phụ nữ đó đang đứng ở trước mặt của cô, sau đó bá đạo lấy đi ly rượu của cô, bỉu môi nhìn nhớ lại người thanh niên lớn lên cùng với cô sắp trở nên nghèo túng, anh lại chìa tay ra giúp đỡ cô;Lúc cô mất hết ý chí chiến đấu, anh ấy cứ như vậy mà nghiêm khắc huấn luyện cô.......Mới đây đã ba năm, anh có khỏe không? Khẽ vuốt trái tim của mình, nơi đó lại giống như có một vết thương rất nặng không ngừng nhói này, cô tuyệt đối sẽ không bỏ chạy nữa."Tổng giám đốc, hội triển lãm sắp bắt đầu rồi!" Thư ký đi bên cạnh nhắc nhở hành trình của Tô nâng ly rượu đỏ lên uống sạch sẽ chỉ trong một hơi, trong ánh mắt thoáng qua một tia bén nhọn, bắt đầu, cô thật sự rất muốn nhìn xem màn kịch vui này sẽ mở màn như thế nào.—— lời dẫn【Chính Văn 】Ba năm hừng đông, tiếng chim hót véo von thật tốt đẹp, khi mặt trời nghịch ngợm nhô lên bên ngoài cửa đem những người đang chìm trong giấc ngủ đánh thức, chứng tỏ một ngày mới đã đến gần. Mỗi người lại nghênh đón một cuộc sống hoàn toàn mới, nhưng cũng không phải cuộc sống của ai cũng đều tốt đẹp như bốp, phòng ăn là một mớ đầy hỗn độn, khuôn mặt người con gái ngã trên mặt đất đỏ lên, năm ngón tay in rất rõ ràng trên khuôn mặt của cô. Mà người ngồi ở bên bàn chính là mẹ cùng với chị gái của cô cũng không hề nói câu gì, vẫn thong thả, ung dung ăn bữa sáng, đáy mắt thậm chí còn có chút hả ở vị trí chủ nhà chính là một người đàn ông tóc đen, sắc mặt cũng rất đen. Trong đôi mắt ấy hận không thể phun ra lửa."Ba!" Mắt của người con gái đầy nước mắt, trong mắt tràn đầy quật cường, cô thật sự rất muốn hỏi người đàn ông mà cô gọi là ba này, rốt cuộc cô đã làm sai điều gì?"Đừng có gọi tao là ba! Tao không có đứa con gái không biết xấu hổ như mày!" Cảnh Thái Sinh quăng tờ báo vào trong mặt của cô, làm cho nó rơi xuống mặt đất, tựa đề bài báo rất lớn đập vào trong mắt của cô, hình khiêu dâm của nhị tiểu thư của nhà họ Cảnh cùng với Ngưu Lang!Mặt Cảnh Tô lập tức trở nên trắng bệch, nhìn xuống tờ báo, chỉ thấy một người phụ nữ trần truồng đang theo Ngưu Lang vào trong hộp đêm làm chuyện bất chính, không có chút chừng mực."Không, ba, đây không phải là do con làm, con chưa từng làm!" Cảnh Tô quỳ trên mặt đất nhìn cha đang tức giận, vội vàng giải thích. Cảnh Tô chính là một đại tiểu thư trẻ người non dạ, làm gì có kinh nghiệm làm chuyện đó, nhưng cô cũng không phải là người dễ dàng bị người ta gây khó dễ, chuyện này nhất định là có người hãm hại mình."Khóc, mày cũng biết khóc! Mày đúng là một phế vật!" Nước mắt của cô chẳng những không tìm được một sự đồng tình nào, mà ngược lại còn bị mắng chửi!"Cảnh Linh, chuyện này giao cho con đi xử lý!""Dạ, ba!" Cảnh Linh ở một bên ngoan ngoãn đồng ý. Cảnh Thái Sinh rút cái chân đang bị Cảnh Tô ôm về, lúc gần rút ra còn không quên đá vào ngực cô một cái, cô không kịp phản ứng, lập tức bị đá ngã xuống đất, đau đớn từ trên ngực lan ra toàn cơ thể, mất hết hơi chị hai đến gần, thân thể của cô co rụt lại, đôi giày cao gót bén nhọn của Cảnh Linh đạp vào tay của cô một cái, nó nhỏ và dài, đâm xuyên qua da của cô. Máu đỏ từ kẻ tay chảy ra, chảy xuống sàn đem hy vọng duy nhất gửi vào người mẹ mình, thế nhưng, khi cô tiếp xúc với ánh mắt lạnh lùng, vô tình của bà thì không khỏi tự giễu mình một tiếng, người mẹ lúc nào cũng không hoan nghênh sự hiện diện của mình, thì làm sao có thể giúp đở mình đây? Đều nói, hổ dữ không ăn thịt con, vậy mà người cô gọi là mẹ trong suốt hai mươi mốt năm, lại rất câm hận cô. Cô tìm cách thân thiện với chị, ai cũng đều nói mẹ kế thì rất độc ác, nhưng tại sao mẹ kế của một gia tộc trung lưu lại không như vậy, đối tốt với con gái lớn của chồng suốt mấy chục năm qua, Cảnh Tô nở nụ cười u tối, tại sao mình lại không phải là con kế? Như vậy trong lòng của cô còn có thể dễ chịu hơn một chút chứ?"Dì Chu, dọn bửa sáng xuống đi!" Giọng nói dịu dàng của bà vang lên, ngay sau đó lập tức đi lên lầu trở về phòng của mình."Dạ, phu nhân!" Dì Chu nhìn Cảnh Tô đang ngồi trên mặt đất, không đành lòng, liền đở cô lên ghế, đút cho cô vài muỗng sữa tươi, phục hồi lại sức lực, bình thường nhị tiểu thư rất tốt với bà, nhưng bà cũng chỉ có thể ghi nhớ ở trong lòng mà thôi."Cám ơn dì, dì Chu!""Nhị tiểu thư, cô đi ra ngoài tránh nạn đi!" Dì Chu luôn nhìn thấy được, nhị tiểu thư không được cưng chiều, cha ruột không đau, mẹ ruột không thương, chị gái thì lại không thân!Cảnh Tô trầm mặc, dì Chu thấy cô không nói lời nào liền quay đi dọn ra thì Cảnh Tô đang chìm trong suy tư của mình, người trong bức hình khiêu dâm đó không phải là mình, chắc chắn là có người hãm hại mình, rốt cuộc là ai muốn hãm hại mình? Người đó có thể kiếm được lợi ích gì? Dì Chu nói rất đúng, cô thật sự đang muốn đi ra ngoài tránh nạn đây, dựa vào cú đá của ba, cũng đủ làm cô phải nghĩ dưỡng sức mấy ngày."Nha Nha, tới nhà đón mình đi! Ừ, được, lát nữa gặp ~" không biết cô phải mất bao nhiêu nhiệt tình mới kể xong tất cả việc này. Cô che ngực, mồ hôi trên trán không ngừng toát ra ngoài, cha của cô quả thật không nể tình chút một tiếng thắng xe dồn dập kéo đến, một chiếc xe Bentley màu đỏ dừng lại trước cửa nhà họ Cảnh, chẳng được bao lâu liền thấy một cô gái hấp tấp xông vào."Tô Tô, " Chưa kịp thấy người đã nghe thấy tiếng, chẳng phải là Giang Phỉ Á sao, người duy nhất có thể giúp đở cô lúc này sao?Khi thấy cô ngồi trên bàn ăn, sắc mặt trắng bệch, một cái tay che ngực, một cái tay rũ xuống, trên mu bàn tay còn có máu tươi đã ngừng chảy. Nước mắt của Giang Phỉ Á liền rơi xuống, đây đã là lần thứ mấy rồi, cô phải vì Cảnh Tô mà dọn dẹp cục diện rối rắm này. Cho nên vừa nhận được điện thoại của cô ấy, cô liền lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới nhà họ Cảnh. Nhìn thấy tình cảnh trước mắt, nhất định là chị cô ấy đã đạp rất vừa nghĩ tới tời báo sáng sớm ngày hôm nay, cô vẫn có chút lo lắng nhìn người con gái trước mặt này, Cảnh Tô luôn luôn ngoan ngoãn, chưa từng đi hộp đêm lần nào, có đánh chết cô cũng không tin người kia chính là Cảnh Tô. Cũng không biết chị gái của cô ấy, đã phải tốn bao nhiêu công sức vào chuyện này nữa ở trên ban công lầu hai, Thẩm Xuân Linh nhếch miệng lên mỉm cười một cái, cầm điện thoại lên, thoáng qua một tia âm hiểm.

vợ yêu thịnh thế của thiếu tướng