tôi làm gay trong chương trình yêu đương

Trong một chương trình, nam diễn viên từng chia sẻ rằng: "Bây giờ, bản thân Anh Đức sẽ mạnh mẽ và nói thẳng thắn với quý vị rằng Anh Đức đã có bạn gái và đang chuẩn bị kế hoạch để kết hôn". Cả hai từng cùng nhau chiến thắng Covid-19 khi Anh Đức có kết quả Quá trình này là đương đại, nhóm không yêu cầu kiến thức trước để bắt đầu làm việc trên mô hình Waterfall. Tuy nhiên, nhược điểm cũng có: Vì mô hình là cứng nhắc, bất kỳ thay đổi lớn nào cũng có thể gây tốn kém cho cả khách hàng và nhóm, vì toàn bộ dự án phải Máy Rửa Bát Bosch SMS6ZDI48E Serie 6 Độc Lập. Máy Rửa Bát Bosch SMS6ZDI48E Serie 6 Độc Lập là mẫu máy hiện đại nhất của năm 2022, với tính năng sấy thông minh Zeolith nổi bật, công suất rửa lên đến 13 Bộ đồ ăn Châu Âu, tương đương với 3 - 4 mâm cơm Việt. Máy hoạt động siêu êm với độ ồn chỉ với 42 dB(A Vài ngày sau, Tô Dật Phàm và Cố An Kỳ cùng nhau tham dự không ít hoạt động dưới sự sắp xếp của Chu Á Kiệt nhằm trả lời truyền thông, câu hỏi ùn ùn kéo đến như quá trình yêu đương của hai người ra sao, tại sao lại né tránh paparazzi, còn nữa, nếu không phải chuyện "phim giả tình thật" bị lộ ra trên Các yêu cầu phần mềm - Phần I - Chương 1: Tính cần thiết của yêu cầu - mục 3 ~ 5. 3. Dự án nào cũng có yêu cầu. Frederick Brooks hùng hồn tuyên bố rằng vai trò quan trọng của yêu cầu đối với dự án phần mềm trong 1 bài viết từ năm 1987: "Không có giải pháp đơn giản Dating When Separated But Not Divorced. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để Ương từ toilet trở về thì phát hiện ánh mắt Anh Tuấn nhìn mình cứ là lạ. Cụ thể là gì thì không rõ, dù sao cũng cứ cảm thấy quái quái. Đang mê mang, Túc Hàn Anh đã cầm chìa khóa xe, đưa anh chạy lấy người. Tối nay, Thẩm Ương và Đoạn Vi Vi theo kế hoạch làm cơm Tây, đã được mọi người nhất trí khen ngợi. Nghiêm Gia Kỳ nuốt xuống miếngbbò bít tết, cười nói "Hôm qua tôi mới nói muốn ăn bò bít tết, hôm nay liền có, nếu tôi ước được ăn phật khiêu tường1 có phải cũng có thể thực hiện hay không?" 1 Phật khiêu tường được làm từ 18 nguyên liệu chính, chủ yếu là sơn hào hải vị như hải sâm, vây cá mập, bào ngư, nhân sâm, gân hươu, sò điệp, nấm… cùng với 30 thành phần và 12 gia vị khácThẩm Ương làm "Máy điều hòa" nên đương nhiên muốn tận lực thỏa mãn yêu cầu của nhóm nữ sĩ, vì thế hứa hẹn "Tuy hiện tại không làm được nhưng tôi sẽ học." Túc Hàn Anh "Không cần anh học, tôi sẽ làm." Mày liễu của Nghiêm Gia Kỳ hơi nhướn lên, "Túc ca của chúng ta trên thông thiên văn dưới tường địa lý, chắc không có gì là không làm được nhỉ?" Túc Hàn Anh đạm cười, "Có rất nhiều." Nghiêm Gia Kỳ "Tỷ như?" Túc Hàn Anh "Tôi muốn đạt quán quân thế giới." "Không phải không có cơ hội a......" Thẩm Ương nói xong lại nghĩ tới mấy đội viên không đáng tin cậy trong KK chiến đội và cả nhân thủ hiện tại còn chưa đủ, đồng tình đề nghị "Các cậu có thể tiếp tục tìm thêm đội viên giỏi." "Thực ra chỉ cần có thể mời một người tới chiến đội là có cơ hội đoạt giải quán quân." Túc Hàn Anh buông dao nĩa, khó khi lộ ra thần tình do dự, "Nhưng tôi không biết có thể thuyết phục hắn không." Thẩm Ương cùng Dương Thiên Trì đồng thời hỏi "Ai a?" Túc Hàn Anh "Tạm thời không thể nói, tôi sợ sẽ gây áp lực cho hắn." Dương Thiên Trì lộ vẻ thất vọng, Thẩm Ương lại có thể lý giải được. Bọn họ hiện tại đang trong ống kính, mỗi câu nói đều có khả năng bị truyền ra ngoài, vạn nhất người trong lời Túc Hàn Anh nói không có ý định chơi chuyên nghiệp, đột nhiên bị bại lộ sẽ rất phiền toái. "Không sao đâu, chỉ cần cậu cố gắng là sẽ được thôi." Thẩm Ương quan tâm nói. "Tôi đương nhiên sẽ tận lực." Túc Hàn Anh cực kỳ hiếm thấy khi nào giải thích nhiều như vậy "Hắn là thần tượng của tôi, tôi chơi WTK chính là vì hắn, chơi chuyên nghiêph cũng vì hắn." Hơi dừng lại, Túc Hàn Anh đột nhiên nhìn về phía Thẩm Ương, gằn từng chữ "Hắn là tôi thích nhất...... game thủ." Tim Thẩm Ương đột nhiên đập nhanh, không kịp nghĩ đã thấy Dương Thiên Trì hỏi tiếp "Tình hình hiện tại của hắn thế nào? Cậu nói một chút, chúng tôi giúp cậu phân tích xem?" Túc Hàn Anh chậm rãi nói "Hắn đã giải nghệ." Dương Thiên Trì sửng sốt, "Kia......" "Nhưng tôi đã quan sát, hắn vẫn có năng lực thi đấu chuyên nghiệp." Nhuệ khí trong mắt Túc Hàn Anh chợt lóe lên rồi biến mất, "Tôi tin tưởng phán đoán của mình, tâm của hắn vẵn còn trên sân đấu." Thẩm Ương cân nhắc đến tuổi của Túc Hàn Anh cùng với thời gian lựa chọn gia nhập chiến đội, nghĩ tới thần tượng của cậu hẳn là người mới giải nghệ không lâu, an ủi nói "Nếu như vậy thì tôi cảm thấy cậu vẫn rất có hy vọng thuyết phục hắn." Túc Hàn Anh cười nâng chén "Cảm ơn lời chúc của anh." Bữa tối kết thúc, Dương Thiên Trì thanh cổ họng nói, "E hèm, tôi có việc tuyên bố." Liên tục hai lầm gửi tin nhắn hắn đều bị bỏ quên nên quyết định ra đại chiêu, "Ngày mai là sinh nhật của tôi, tôi muốn mời mọi người ăn cơm." "Oa nha!" Nghiêm Gia Kỳ vỗ tay, "Được được, muốn ăn ở đâu nhỉ?" "Gần đây có một hội quán câu cá, câu được cá có thể bảo họ chế biến luôn, hấp kho chiên rán nấu đều được." Dương Thiên Trì có chút khẩn trương, "Tôi đã tra kỹ, danh tiếng của hội quán rất tốt, 4 giờ chiều mai mọi người có thời gian không?" Ngày mai Thẩm Ương vừa vặn không có tiết học, "Tôi có thể." Nghiêm Gia Kỳ mới vừa ký hợp đồng, chưa được công ty coi trọng, hoàn cảnh thực tập sinh trong nước lại tương đối rộng rãi, vì thế cũng gật đầu, "ok." Còn Túc Hàn Anh và Đoạn Vi Vi thời gian rất tự do, cũng không thành vấn đề, chỉ có Long Nữ ngượng ngùng nói "Tôi khả năng tới muộn một chút......" Dương Thiên Trì "Không sao, chúng tôi chờ cô." Chờ dọn dẹp xong phòng bếp, mọi người cùng tới đình viện. Gió đêm phơ phất, hoa cùng cây cỏ theo gió xào xạc rung động, Thẩm Ương và Túc Hàn Anh cùng ngồi trên một cái ghế dài, mỗi người cầm một quyển sách. Nhìn tiểu thuyết bản gốc tiếng Anh một lát, Thẩm Ương dụi dụi mắt, dư quang nhìn thấy Túc Hàn Anh đang chuyên chú viết gì đó, tò mò thò lại gần vừa thấy "......" Một khắc này, nhận biết của Thẩm Ương đối với Túc Hàn Anh đã thay đổi góc nhìn, "Vậy là cậu mỗi ngày đều đọc tạp chí khoa học là để chơi trò ô chữ ở mặt sau sao?" Túc Hàn Anh ngẩng đầu, "Ân, làm sao vậy?" Thẩm Ương trầm mặc, "Không có gì." Tôi còn cho rằng cậu là học bá quan sát muôn nghìn chúng sinh, không nghĩ tới chỉ là thiếu niên trầm mê thú vui dung tục. Túc Hàn Anh chuyển tạp chí ra giữa hai người,"Muốn chơi cùng không?" Thẩm Ương "...... Được." Hai người vai kề vai, đầu sát bên đầu. Cách đó không xa Nghiêm Gia Kỳ vô tình thấy một màn này, bỗng nhiên có ảo giác như thể vạn sự vạn vật đều không thể chen vào giữa hai nam sinh kia được. Cô lắc lắc đầu, tự thấy buồn cười cho ý nghĩ vừa rồi của mình, lại lấy lọ sơn móng tay từ trong hộp đồ tinh xảo ra, tiếp tục sự nghiệp làm đẹp vĩ đại của mình. Một đêm chỉ nháy mắt đã trôi qua, lúc Thẩm Ương tỉnh lại nhìn thấy nắng sớm chiếu qua rèm cửa, lập tức biết mình đã dậy muộn. 8 giờ sáng hôm nay có tiết, nhưng thời gian hiện tại...... Thẩm Ương lấy di động ra nhìn, sắp 7 giờ rồi! "Xong rồi xong rồi!" Thẩm Ương cơ hồ là nhảy xuống giường, dùng tốc độ nhanh nhất làm vệ sinh cá nhân rồi vội vàng xuống lầu. Nhưng chờ anh xuống lầu một lại giật mình, hoàn toàn không nghĩ tới mọi người đều ở trong phòng khách —— trừ anh ra tất cả đều có mặt. Hóa ra bình thường không phải anh đi trước mọi người mà là đi muộn, nên chưa từng gặp nhiều người. Mà hôm nay ngay cả Đoạn Vi Vi thường xuyên ngủ nướng đều có việc, lúc này đang ngồi trên sô pha nghiêm túc chải tóc cho "Mị Mị". "Có phải bị muộn rồi không?" Túc Hàn Anh nhìn tóc Thẩm Ương chỉa lên một dúm, đoán ra anh phỏng chừng là bị muộn giờ, hơi mang ý xin lỗi nói "Tôi không biết anh mấy giờ đi học nên không gọi." "Không có việc gì không có việc gì." Thẩm Ương nhìn lên đồng hồ treo tường, 7 giờ 15, cho dù chạy như điên đến ga tàu điện ngầm cũng không kịp rồi, đành phải mắt trông mong nhìn người có kỹ thuật lái xe trác tuyệt là Túc Hàn Anh xin giúp đỡ, "Có thể phiền cậu đưa đi không......" "Hôm nay giới hạn đi lại2." Túc Hàn Anh dứt khoát nói "Tôi gọi xe cho anh." 2 Một số thành phố ở Trung Quốc có quy định hạn chế xe để đảm bảo chất lượng không khí. Mỗi phương tiện sẽ bị cấm lưu thông 1 trong 5 ngày trong tuần dựa trên con số cuối cùng của biển số xe đăng ký tại một số khu vực của thành Ương thở dài, "Xe thuê đều đi chậm, thôi, muộn thì muộn." Túc Hàn Anh hơi trầm ngâm, "Từ từ, tô đi tìm ekip mượn chiếc xe." Cậu nói xong liền hướng ra ngoài cửa, vừa đến trước cửa đột nhiên quay đầu lại, "Trong bếp có mấy thứ tôi mua sớm, anh ăn chút đi." Thẩm Ương ngơ ngác nói "Nga......" Thấy Túc Hàn Anh đi rồi, Dương Thiên Trì buồn cười nói "Nếu không phải biết tuổi tác của hai người, tôi thật cho rằng cậu là đệ đệ, hắn là ca ca." Nghiêm Gia Kỳ ưu nhã uống một ngụm cà phê, cũng trêu ghẹo "Nếu không phải biết giới tính của hai người, tôi thật cho rằng cậu cùng Túc ca đã kết đôi thành công, chọn được chân ái." Thẩm Ương "......" Năm phút sau, Thẩm Ương đã uống xong một chén cháo, Túc Hàn Anh cũng mượn được xe, nói "7 giờ 20, đi thôi, điểm tâm mang theo ăn trên đường." Thẩm Ương nhanh chóng thu thập đồ đạc, cùng Túc Hàn Anh ra cửa. Ô tô chạy vào làn, Túc Hàn Anh đột nhiên hỏi "Anh có ngại cho tôi thời khoá biểu không?" Thẩm Ương đương nhiên không ngại, chỉ nghĩ là Túc Hàn Anh chuẩn bị sau này sẽ gọi anh rời giường. Túc Hàn Anh "Sau này buổi sáng tôi đưa anh đi." Thẩm Ương giật mình, vừa cảm kích đồng thời lại cảm thấy làm phiền người ta, "Không cần, thời gian học buổi sáng của tôi không cố định....." "Buổi sáng mọi người đều ngủ bù." Túc Hàn Anh nhàn nhạt nói "Tôi đi muộn chút cũng không sao." Thẩm Ương nghĩ tới thời gian game thủ chuyên nghiệp làm việc và nghỉ ngơi, biết lời Túc Hàn Anh nói là thật, nhưng vẫn do dự, "Tôi thấy......" Túc Hàn Anh "Chiều nay anh không có tiết đúng không?" Thẩm Ương nghẹn xuống, "Không có." Túc Hàn Anh "Trưa tôi tới đón anh, đi chọn bánh sinh nhật." Thẩm Ương hơi ngừng, vỗ trán, "Tôi vậy mà quên mất! Vừa nãy cũng chưa nói chúc mừng sinh nhật với Thiên Trì!" Túc Hàn Anh cười cười, "Còn rất nhiều cơ hội." Thẩm Ương cân nhắc một lát, "Tôi muốn mua quà sinh nhật, mua gì thì tốt nhỉ?" Túc Hàn Anh "Quà tặng có nữ sinh phụ trách, tiền chia đều." Thẩm Ương lập tức yên tâm, "Không thành vấn đề." Bị chủ đề khác chen ngang, Thẩm Ương sớm đã quên mất rối rắm vừa rồi. Bởi vì lúc ra ngoài đã muộn, Túc Hàn Anh lái xe càng nhanh hơn so ngày thường, chỉ dùng nửa giờ đã đến trường. Nhìn thấy cổng A đại, Thẩm Ương quả thực muốn dập đầu với Túc Hàn Anh, "Vậy cứ thế nhé, trưa nay gặp lại?" Túc Hàn Anh "Ân, trưa gặp lại." Thẩm Ương vừa xuống xe, còn chưa kịp đóng cửa đã thấy tiểu bàn tử đang chạy tới cổng trường, anh vội gọi "Viên Khải!" Viên Khải một đêm chưa về dừng lại bước chân, quay đầu thấy Thẩm Ương đứng ở cạnh xe hơi, vì thế chậm chạp chạy tới, "Mày ngồi bằng hữu à?" Thẩm Ương "Ân" một tiếng "Bạn cùng phòng đưa tao đi." Viên Khải lập tức nghĩ đến người bạn cùng phòng đặc biệt ưu tú trong miệng Thẩm Ương, ló đầu vào trong xe vẫy vẫy tay, "Chào bạn cùng phòng, tôi cũng là bạn cùng phòng của tiểu sư muội." Túc Hàn Anh trầm mặc một lát, chậm rãi nói "Tiểu sư muội?" Thẩm Ương "......" Đệt! "Cái kia, chúng tôi đi trước đây!" Thẩm Ương vội vàng đóng cửa, kéo Viên Khải đi, "Mù bb3 cái gì? Sắp muộn rồi!" 3 Mù BB câu chửi thề, gần với câu "nhiều lời vô nghĩa"Viên Khải tự biết mình lỡ mồm, ngượng ngùng nói "Dù sao cũng không có camera." Thẩm Ương mặc kệ hắn, "Mày làm gì thế? Sao buổi sáng lại ở cổng trường?" Viên Khải mặt đỏ, "Hôm qua Thanh Thanh tìm tao có chút việc, ngươi hiểu mà." Thẩm Ương ngộ ra, Viên Khải có bạn gái là thanh mai trúc mã, trước cũng học ở A thị, so với Viên Khải học lại thì ra trường được ba năm rồi, hiện giờ đã đi làm. Viên Khải thỉnh thoảng sẽ qua đêm ở nhà đối phương, Thẩm Ương còn mấy lần yểm hộ. Anh chế nhạo nói "Khó trách mặt mày hồng hào như thế." "Khụ ——" Viên Khải sặc, lung tung nói "Người trong xe vừa nãy chính là bạn cùng phòng gửi tin nhắn cho mày hả? Rất tuấn tú nha." Thẩm Ương tức giận nói "Cậu ấy không gửi cho tao, này có phải thần chí không rõ không hả?" "Không gửi không gửi, mày đừng vội." Viên Khải nhanh chóng trấn an "Xem ra quan hệ của bọn mày không tồi, cậu ta còn nguyện ý đưa mày đi học." Thẩm Ương có chút đắc ý, lại cố ý biểu hiện đạm nhiên "Quan hệ với mấy người khác cũng càng ngày càng thân, chiều nay còn tổ chức sinh nhật cho một người trong đó." "Vậy thì tốt, cuối cùng cũng không ngại nữa." Viên Khải chớp mắt mấy cái "Nữ sinh thì sao? Lần trước hỏi mày cũng không nói, cũng qua mấy ngày rồi, còn chưa coi trọng ai à?" Viên Khải hỏi câu này, Thẩm Ương còn nghiêm túc tự hỏi, bỗng nhiên cảm thấy Đoạn Vi Vi cũng không thu hút mình như lúc đầu, dù sao tính cách và sở thích của hai người đều có khác biệt rất lớn, anh cũng không hiểu nổi mị lực của đám búp bê. "Ai......" Thẩm Ương cảm thấy chỉ trong ba phút mình đã có chút tra. Viên Khải còn tưởng Thẩm Ương thở dài vì thật sự không tìm được người mình thích, lo lắng nói "Mày từ từ ngẫm lại xen, có ai làm mày cảm thấy ở cạnh nhau thì đặc biệt vui vẻ thoải mái không?" "Có." Thẩm Ương nói chắc nịch "Bạn cùng phòng của tao." Viên Khải "......" Bóng dáng hai người dần dần khuất sau bóng cây, mà Túc Hàn Anh bên kia cũng tới phòng huấn luyện rồi. Anh quẹt thẻ vào cửa, ngoài ý muốn thấy Anh Tuấn, Nam Nam, A Phiêu đều mang đôi mắt lóe sáng nhìn mình chằm chằm. Túc Hàn Anh cảm không khoẻ "Các cậu....." A Phiêu nhất quán không thích nói chuyện mở miệng trước "Đội trưởng, hôm qua tới đây thật sự là Bumblebee hả?" Nghi hoặc của Túc Hàn Anh nháy mắt được giải thích, xem ra là tên Anh Tuấn miệng rộng phát tán tin tức —— bất quá cũng không có gì phải giấu diếm, nếu Thẩm Ương thật sự có thể tới KK, bọn họ sớm hay muộn cũng sẽ biết. "Là anh ấy." Nam Nam lập tức kích động nhảy dựng lên "Anh thật sự có thể làm Bumblebee tới đội chúng ta hả?" ...... Làm tới? Túc Hàn Anh nhớ lại năng lực diễn đạt khiến người khác hít thở không thông của Anh Tuấn, cảm giác đồng đội tu dưỡng văn học thật sự quá kém. Anh mặt vô biểu tình nói "Tôi sẽ tận lực mời anh ấy tới." Anh Tuấn, A Phiêu cùng Nam Nam hai mặt nhìn nhau, cùng kêu lên "Ngọa tào"! "Thế chẳng phải chúng ta có thể lấy quán quân sao?" "Rất có khả năng, đội trưởng nói tay Bum thần đã khỏi hẳn." "Bum em gái cậu a, uổng cho cậu là người Mỹ, "Bum"4 trong tiếng Anh cũng không phải là từ hay gì đâu!" 4 Bum trong tiếng anh đồng nghĩa với Ass, là cúc hoa trong giới đam đó 🤣 "Lại sủa một tiếng cho ba ba anh xem nào, ba ba anh lại không phải người Anh nói tiếng Anh, tra tiếng Anh cũng không bắt anh trả học phí, anh mẹ nó qua cấp 4 không? Có bản lĩnh cùng ba ba anh đấu tiếng Trung bác đại tinh thâm này!" "Cậu ——" "Tới tới tới, cùng ba ba anh đọc cá chép đỏ lục cá chép cùng lừa cùng hắc hóa phì phát hôi hôi phân hóa học biến thành màu đen cùng Lưu nãi nãi tìm sữa bò nãi mua sầu riêng sữa bò5!" 5 Nguyên văn tiếng Trung 跟你爸爸念红鲤鱼绿鲤鱼和驴和黑化肥发灰灰化肥发黑和刘奶奶找牛奶奶买榴莲牛奶. Cũng như người Việt mình có mấy câu như là Bà ba bán bánh bò bông. Bữa bỏ,bữa bán bồng bông bún bò. Bán ba bốn bữa bả bò. Bả beo béo bự,buôn bò bán bi. Bé ba bụng bự bún bì. Buồn buồn bé bảy bắn bi bình bình....... Phòng huấn luyện ồn ào như có một vạn con vịt đang cạc cạc cạc, Túc Hàn Anh hít sâu, yên lặng ngồi trở lại vị trí, đeo tai nghe, bật âm lượng thật lớn. Chờ cậu đánh xong một ván đấu xếp hạng tháo xuống tai nghe thì thấy đồng đội vừa rồi còn ồn ào đến mặt đỏ tai hồng đã đang thân thiết thì thầm to nhỏ. "Năm đó Bee thần quá trâu bò, trong ngoài nước một đường nghiền áp, ai cũng không nghĩ đến hai mùa giải trước đội Trung Quốc còn bị dễ dàng đánh bại lại nhảy ra một con hắc mã như vậy, quả thực là người khác còn đang đi bộ anh ấy đã lái xe thể thao." Anh Tuấn cảm thán nói "Nếu không phải bị thương lại cấm thi đấu, thì cũng không đến mức ảm đạm giải nghệ." A Phiêu phiêu phiêu nhớ lại, thổn thức vô hạn, "Năm đó trời giáng Tử Vi Tinh, nhất kỵ tuyệt trần." "Ai, ta thật sự từng yêu." Nam Nam khuôn mặt u sầu chỉ có một giây, ngay lập tức phẫn hận nói "Lão tử cùng đám cẩu hacker và GBG không đội trời chung! Dám đối xử với nam thần như vậy!" Anh Tuấn "Sách, chỉ là một đám hề thôi, chờ Bee thần tới KK, giải đấu mùa hè chúng ta liền đem hai cẩu nhi tử kia ấn cho cào mặt xuống đất!" Nam Nam "Hảo huynh đệ!" Anh Tuấn "Cả đời!" Túc Hàn Anh thật sự nghe không nổi nữa, không thể không nhắc nhở "Hôm qua anh ấy tới, các cậu một người cũng không nhận ra." Anh Tuấn không phục "Tôi có nhận ra nhá!" Túc Hàn Anh "Nếu không phải do anh ấy ra hợp chiêu nháy mắt hạ gục đối thủ thì cậu có nhận ra không?" "Nhưng, nhưng cũng qua nhiều năm rồi, năm đó lại không thịnh hành phát sóng trực tiếp, trong nước cũng rất ít đưa tin." Anh Tuấn cố vớt vát mặt mũi, "Hơn nữa Bee thần thay đổi rất nhiều." Nam Nam đúng lý hợp tình phụ họa, "Đúng thế, nét trẻ con mập mạp cũng mất." A Phiêu sâu kín lên tiếng ủng hộ "Còn đội mũ......" Túc Hàn Anh thuận tay bế Đại Miêu đang quấn quanh chân làm nũng lên, nhàn nhạt nói "Nhưng tôi lần đầu tiên nhìn thấy ảnh chụp liền nhận ra chính là anh ấy." "Ảnh chụp?" Anh Tuấn bắt đúng từ mấu chốt. Túc Hàn Anh "Chương trình gọi tài trợ, tư liệu đưa cho ca ca, tôi nhìn thấy." Anh Tuấn bừng tỉnh đại ngộ, khó trách lão đại đã sớm biết Bee thần tham gia show, hóa ra đã có chuẩn bị. Lúc này, Nam Nam rất có tinh thần trọng nghĩa chất vấn "Nhưng đội trưởng là vì Bee thần mới tham gia show, thế chẳng phải là lừa gạt tình cảm của mấy nữ sinh kia sao?" Túc Hàn Anh cười nhạo "Cậu thật sự cho rằng mục đích chủ yếu của người ta là yêu đương?" Cậu biết rõ mỗi người đều có mục đích của mình, hoặc nói là trọng trách. Ví dụ như Nghiêm Gia Kỳ, cô là vì tích góp nhân khí để mau chóng xuất đạo; như Đoạn Vi Vi cùng Dương Thiên Trì thì đều muốn thông qua chương trình mở rộng kinh doanh; lại như Long Nữ là vì vườn bách thú có kế hoạch hợp tác với đài truyền hình. Về phần Thẩm Ương...... "Có phải không?" Nam Nam cũng không biết nội tình "Vậy anh nói xem Bee thần là vì cái gì?" Túc Hàn Anh "Catxe." Nam Nam sửng sốt, "Bee thần lại túng đến như vậy sao? Vậy mau tới KK a, lương cố định một năm của chúng ta đã là một năm trăm vạn rồi!" Anh Tuấn cũng nói "Đúng vậy, lão đại mau nói với Bee thần đi a!" "Tôi hiểu rõ." Túc Hàn Anh gãi gãi cằm Đại Miêu, chậm rãi nói "Lần tới anh ấy đến, các cậu nên thế nào?" Ba người trong mắt tràn ngập mê mang. Túc Hàn Anh hơi ngừng lại, giọng nói rõ ràng mang cảm giác bất lực, "Các cậu coi như cái gì cũng chưa phát hiện." Nói xong lại cảm thấy không an tâm, cậu không dám cả tin vào chỉ số thông minh của ba vị đồng đội này, "Nếu ai tiết lộ......" Anh Tuấn nhạy bén tiếp lời "Nếu tôi để lộ bí mật, sẽ bị phạt trên mặt mọc mụn tăng năm mươi cân còn bị trọc đầu!" A Phiêu thấy hắn đối chính mình tàn nhẫn như vậy, cũng không cam lòng yếu thế "Nếu tôi để lộ bí mật, sẽ bị phạt cả đời làm bạn với máy uống nước." Nam Nam bị hùng tâm tráng chí của đồng đội làm cho tâm hoảng ý loạn, nói lắp "Như, nếu tôi để lộ bí mật, tôi...... Tôi liền ăn phân!" Tác giả có lời muốn nói Túc Trọc. ——Thấy có người đọc hỏi khi nào chương trình được chiếu, ta giải thích một chút, show này là quay xong mới chiếu, bởi vì điểm nhấn là "Bất ngờ", nếu vừa chiếu vừa quay, biên tập lấy đâu ra bất ngờ? Thứ hai là bởi vì ekip không hạn chế sinh hoạt hằng ngày của bọn họ, khi chiếu khách mời cũng có thể xem, đồng nghiệp bạn học xung quanh cũng sẽ thảo luận, vậy bọn họ khẳng định có thể biết ai chọn ai, lúc này lại quay chương trình cũng không phải tình huống chân thực nhất. Tóm lại nội dung ta viết trong văn án khẳng định có, hơn nữa cũng là một phần trọng điểm.——Phát 20 bao lì xì~ Tôi Làm Gay Trong Chương Trình Yêu Đương Tôi Làm Gay Trong Chương Trình Yêu Đương Thể loại Đam mỹ, Hiện đại, Game, Tình hữu độc chung, Ngọt sủng, Niên hạ, Chủ thụ, Sảng văn, HETên gốc Ngã tại luyến ái tổng nghệ giảo cơTình trạng Hoàn 75 chương + 1 PNEditor Tỷ Tỷ Đậu PhụThẩm Ương vốn định tham gia chương trinh hẹn hò thực tế để cua gái, không ngờ ngoài ý muốn bị lật xe. Gái còn chưa kịp cua....còn bị người ta xem như gái để cua!!!!Thẩm Ương Tôi là trai Hàn Anh Lên xe, em đưa anh đi Ương Tôi thật sự là trai thẳng mà!Túc Hàn Anh Thẻ đây, anh mua gì tuỳ Ương......Người xem A Kỹ thuật lái xe của Túc ca thật đỉnh! Mau tấn công Thẩm muội!Người xem B Cứu mạng! Thẩm muội định hồng hạnh xuất tường, Túc ca xông lên!Người xem C A, rõ ràng ta tới xem soái ca cùng muội muội phát cẩu lương với giành tình nhân mà, thế quái nào lại bị một đôi cẩu nam nam thu hút không quay đầu được thế này?Đây là câu chuyện về cả thế giới cùng theo dõi tình yêu của hai nam nhân và quá khứ ấm áp rực rỡ lại trở về lần lấy giả thiết chấp nhận hôn nhân đồng tính nha!Truyện edit với mục đích phi thương mại. Vui lòng không Re-up, không chuyển ơn bạn đã đào hố ^^Tác giá Lý Tư Nguy Quân Cảnh Tình Duyên Iris Cù Xem Tư Nhân Hỉ Sự Thập Nguyệt Nhập Tứ Xem Gói Thuốc Nhỏ Bạo Táo Đích Bàng Giải Xem Phương Pháp Trả Thù Tình Địch Tốt Nhất Quan Chỉ Ir Xem Quyển 1 Tên Tổng Tài Lắm Chuyện Quỳnh Anh Nguyễn Xem Anh À! Hứa Với Em Rằng Anh Sẽ Mãi Yêu Em Nhé Saotomo Hotaru Chỉ Cần Đủ Nắng Hoa Sẽ Nở Lục Nhược Linh Sổ Tay Sinh Tồn Của Nữ Chính AV Tri Lâm Tiểu Hồ Ly Và Quốc Vương Lan Rùa Chai Thời Gian Praphatsorn Seiwikun TÔI LÀM GAY TRONG CHƯƠNG TRÌNH YÊU ĐƯƠNG Tác giả Lý Tư Nguy Thể loại Đam mỹ, hiện đại, game, tình hữu độc chung, ngọt sủng, niên hạ, chủ thụ, sảng văn, HE Editor Tỷ Tỷ Đậu Phụ Review Nhím Dẫu tưởng là bộ truyện niên hạ giữa một bạn thụ bình thường như cân đường hộp sữa với bạn công nhỏ tuổi mà chí lớn, đẹp trai lạnh lùng ai dè lại là tình yêu khắc cốt ghi tâm bắt đầu từ sự hâm mộ giữa fan với thần tượng. Bạn nào thích đọc về đề tài game thì đừng bỏ qua bộ này nha! Truyện kể là có một vị đạo diễn hói đầu nọ, trong suốt sự nghiệp của mình chỉ mong có một lần xây dựng thành công một chương trình truyền hình thực tế về tình yêu tình báo thuần khiết thiện lương giữa nam và nữ. Ông liền tuyển chọn muốn rụng hết đống tóc ít ỏi ra được 6 nam thanh nữ tú, mỗi người một tính cách, mỗi người một nghề nghiệp khác biệt cùng ghi hình, từ đó quay được những thước phim lãng mạn những tình huống yêu đương tay ba tay tư đầy máu chó. Trong số 6 người ấy, có bạn thụ nhà ta, một chàng sinh viên quá tuổi thanh tú, dễ thương quyết tâm tham gia chương trình, mục đích phụ là kiếm bạn gái mà mục đích chính là vì chương trình trả catxe cao. Tham gia vào ngôi nhà chung, tại đây bạn thụ nhà chúng ta gặp được những con người đầy thú vị, một anh chàng bình thường đến bất thường nhưng được cái lúc nào cũng nhăn nhăn nhở nhở; một cô gái tên Long Nữ người cũng phiêu dật dịu dàng như cô cô; một cô bé nhỏ nhắn xinh xắn nhưng có phần thảo mai quá đà; một cô nàng đẹp đến ná thở, vô cùng quyến rũ mà mở mồm ra thì như bom nổ. Và cuối cùng là công nhà chúng ta –một thanh niên trẻ tuổi đẹp trai bo đì quyến rũ hút cmn hết hồn chị em mà cái mặt lúc nào cũng phẳng lì như bàn là cán qua. Suốt 28 ngày ở chung, câu chuyện tình yêu tình báo ganh đua ghen tức giữa 6 con người xa lạ chính thức bắt đầu. Có điều, diễn biến câu chuyện càng ngày càng làm hói hết tóc trên đầu đạo diễn. Nam nữ thành nam nam, nữ chính ngôn tình dày công vun vén bỗng chốc hóa thành thuyền trưởng ship couple. Cũng từ đây, những tình huống trớ trêu liên tục xảy ra, tình cảm huynh đệ xã hội chủ nghĩa giữa công với thụ càng ngày càng trở nên mờ ám, đồng thời, những bí mật về quá khứ của thụ dần dần hé lộ, mở ra một câu chuyện tình yêu rung động cả đấu trường E-sport. Đánh giá Link Giới thiệu Thể loại Đam mỹ, Hiện đại, Game, Tình hữu độc chung, Ngọt sủng, Niên hạ, Chủ thụ, Sảng văn, HE Tên gốc Ngã tại luyến ái tổng nghệ giảo cơ Tình trạng Hoàn 75 chương + 1 PN Editor Tỷ Tỷ Đậu Phụ Thẩm Ương vốn định tham gia chương trinh hẹn hò thực tế để cua gái, không ngờ ngoài ý muốn bị lật xe. Gái còn chưa kịp cua….còn bị người ta xem như gái để cua!!!! Thẩm Ương Tôi là trai thẳng. Túc Hàn Anh Lên xe, em đưa anh đi học. Thẩm Ương Tôi thật sự là trai thẳng mà! Túc Hàn Anh Thẻ đây, anh mua gì tuỳ ý. Thẩm Ương…… Người xem A Kỹ thuật lái xe của Túc ca thật đỉnh! Mau tấn công Thẩm muội! Người xem B Cứu mạng! Thẩm muội định hồng hạnh xuất tường, Túc ca xông lên! Người xem C A, rõ ràng ta tới xem soái ca cùng muội muội phát cẩu lương với giành tình nhân mà, thế quái nào lại bị một đôi cẩu nam nam thu hút không quay đầu được thế này? Đây là câu chuyện về cả thế giới cùng theo dõi tình yêu của hai nam nhân và quá khứ ấm áp rực rỡ lại trở về lần nữa. Truyện lấy giả thiết chấp nhận hôn nhân đồng tính nha! Truyện edit với mục đích phi thương mại. Vui lòng không Re-up, không chuyển version. Cảm ơn bạn đã đào hố ^^ Sau một giây đồng hồ suy nghĩ cặn kẽ, Viên Khải tự nhận mình nói có sách mách có chứng kết luận "Có 3 khả năng. Thứ nhất, mày hiểu lầm bạn nữ không có hảo cảm với mình; thứ hai, ngươi được một bạn nữ tốt bụng giúp đỡ; thứ ba...... Tin nhắn là của bạn cùng phòng mày gửi." Thẩm Ương không thể không nhắc nhở "Bạn cùng phòng của tao là nam đấy." "Tao biết a, nam thì không thể gửi tin nhắn sao?" Viên Khải ý vị sâu xa, "Tiểu sư muội, ngươi cũng không thể kỳ thị nha." "Tao......" "Chủ đề của show là kết bạn, yêu đương nhỉ?" "Phải......" "Nam nhân và nam nhân thì không thể kết bạn sao? Nam nhân và nam nhân thì không thể yêu đương sao? Nước mình năm ngoái mới hợp pháp hóa hôn nhân đồng giới đó, nói cách khác mày và bạn cùng phòng yêu đương cũng hợp pháp. Nếu hợp pháp thì vì cái gì mà cậu ta lại không được gửi tin nhắn cho mày?" Viên Khải tận tình khuyên bảo, nói lung tung đến chính mình cũng tin, "Cậu ta viết những gì?" Thẩm Ương ngơ ngác, lập luận quá nhiều làm anh không biết bắt đầu từ đâu, theo bản năng nói "Anh là người tốt." Viên Khải "......" Viên Khải đứng lên, lấy sách vở, dứt khoát bước đến mở cửa. Thẩm Ương "Mày làm gì thế?" Viên Khải không quay đầu lại, chỉ để lại bóng dáng tiêu điều, "Bỗng nhiên muốn đi học, học tập làm tao vui vẻ." Thẩm Ương? Buổi chiều trong lúc học, Thẩm Ương bỗng nhiên nhận được tin nhắn từ ekip, thông báo hắn buổi tối 7h15 tập hợp trước cửa nhà hát lớn, nói là sắp xếp hoạt động xem kịch. Thẩm Ương tan học thì đã 6 giờ, vội vàng đến nhà ăn mua mấy thứ để ăn rồi chạy ngay tới nhà hát lớn, dù cách A đại không quá xa nhưng anh vẫn là người đến cuối cùng. Nhà hát lúc này có rất nhiều người, đặc biệt là cửa phía tây, chen chúc chật như nêm, không ít người qua đường đều tưởng là có đại minh tinh nào đó biểu diễn. Nhưng thực tế làm gì có minh tinh, vốn chỉ có sáu người. Thẩm Ương nhìn đám đông ba tầng trong ba tầng ngoài vây xem, càng cảm thấy các minh tinh không dễ dàng, anh chỉ mới thế này thôi đã hít thở không thông! Nhưng mà trong sáu người, chân chính cảm giác không được tự nhiên hình như chỉ có anh cùng Long Nữ, Nghiêm Gia Kỳ thậm chí còn có thể nói là đang tận hưởng, còn có tâm tình truyền thụ kinh nghiệm tạo dáng và khống chế biểu tình với bọn họ. "Hai người tuy không còng lưng, nhưng dáng đứng cứng quá, ngẩng đầu hóp bụng nâng mông vai thả lỏng....." Hóp bụng nâng mông thì còn thả lỏng thế nào, Thẩm Ương làm không được. "Hai người đừng banh mặt, cười một cái nào, khóe miệng dùng sức kéo ra hai bên tự nhiên một chút, hơi hơi thu cằm......" Dùng sức kéo khóe miệng còn tự nhiên thế nào, Thẩm Ương thật muốn cùng Long Nữ ôm đầu khóc rống. Cũng may ekip điều động cả nhân viên nhà hát, miễn cưỡng sơ tán được đám người. Thẩm Ương còn sợ hãi mà ai oán, "Kịch nói vẫn có nhiều người xem như vậy sao? Không phải bảo hiện tại người xem càng ngày càng ít à? Hơn nữa bây giờ vẫn là giờ làm việc, kịch nói không phải đều diễn vào cuối tuần sao?" "Bởi vì diễn viên chính là nam thần của tôi a!" Nghiêm Gia Kỳ lấy gương ra soi, nhàn nhã nói "Là điểm nhấn của buổi diễn hôm nay đó." Thẩm Ương "Nam thần của cô?" Nghiêm Gia Kỳ chỉ chỉ poster trên tường, "Ngô Trăn." Đối giới với giải trí hoàn toàn chỉ như người qua đường, Thẩm Ương cũng chỉ từng nghe tới tên Ngô Trăn nhưng không biết mặt, nhưng lúc này nhìn thấy gương mặt trên poster, anh ẩn ẩn cảm thấy diện mạo này có chút quen thuộc. "Anh ta từng diễn 《 Võ sĩ quyền anh》." Túc Hàn Anh không biết lại đây lúc nào, âm thanh đạm mặc nhắc nhở. Thẩm Ương bừng tỉnh đại ngộ, "Hóa ra là anh ta!" 《 Võ sĩ quyền anh》 là bộ phim Thẩm Ương vô cùng yêu thích, kịch bản dựa trên tình tiết có thật —— Ngô Trăn đóng vai chính, bởi vì một lần ngoài ý muốn mà từ đỉnh cao quyền vương thế giới ngã xuống đáy cốc, hơn nữa còn được bác sĩ thông báo tay hắn đã bị thương không còn thích hợp luyện quyền anh nữa. Nhưng tay quyền anh không cam lòng, không chịu thua, càng không từ bỏ, trải qua vô số lần tưởng như tuyệt vọng cùng nỗ lực, rốt cuộc lại một lần nữa bước lên đài, lại lần nữa giành lại vinh dự cao nhất. Năm đó Thẩm Ương ngẫu nhiên xem bộ phim này, bởi vì tình tiết cùng diễn xuất xuất sắc của Ngô Trăn làm anh sinh ra đồng cảm, còn phá lệ mà viết bình luận. Nhưng Thẩm Ương xem phim chỉ chú ý cốt truyện giống chuyện của bản thân chứ không có hứng thú nhận thức diễn viên, hơn nữa ảnh trên poster cũng chỉ giống sáu bảy phần so với tạo hình của Ngô Trăn trong bộ phim kia, bởi vậy anh mới không nhận ra. "《 Võ sĩ quyền anh 》?" Nghiêm Gia Kỳ biểu tình nghi hoặc, "Nam thần của tôi còn từng diễn bộ phim như vậy hả? Nga nga, đúng rồi, hồi anh ấy mới ra mắt có từng thử mấy bộ phim điện ảnh, trong đó có một bộ còn chưa qua được kiểm duyệt đã dám đưa ra nước ngoài, trực tiếp chọc giận truyền thông trong nước. Sau đó bộ phim ấy không những bị cấm mà tin tức nam thần lấy vị trí ảnh đế cũng bị xử lý lạnh, hình như còn bị sát phong một thời gian, mấy năm trước sự nghiệp mới chuyển biến tốt đẹp." Thẩm Ương khó hiểu "Chính là phim 《 Võ sĩ quyền anh 》 sao? Bộ phim này rất ý nghĩa, không thấy chỗ nào để không qua được kiểm duyệt a." Nghiêm Gia Kỳ lắc đầu, "Không, là một phim nói về tôn giáo. Bởi vì chuyện lần đó mà mấy bộ phim điện ảnh hồi đầu của nam thần gần như biến mất, phần lớn là phim nghệ thuật nên tôi cũng lười tìm. Hai người đột nhiên nhắc tới 《Võ sĩ quyền anh 》 mà tôi còn phản ứng chậm như vậy, thật chưa đủ tư cách làm fan, cư nhiên còn không bằng hai người!" Thẩm Ương cười cười "Là do lúc trước tôi thấy đề cử giải thưởng phim điện ảnh trên Weibo, có fan nhắc tới." Nói xong lại tự thấy kỳ quái, nếu 《 Võ sĩ quyền anh》 kém nổi như vậy, Túc Hàn Anh vì sao lại nhắc tới, cứ như thể biết mình từng xem vậy nhỉ? Hay là Túc Hàn Anh cũng chỉ từng xem một bộ phim này thôi? Nhưng Thẩm Ương chưa nghĩ thêm được gì thì đã nghe thấy đạo diễn gọi bọn họ qua. "Trên tay tôi có sáu vé, vị trí ghế khác nhau." Đạo diễn ít khi vừa nói vừa cười, giống như chủ nợ đi đòi nợ, "Nữ chọn trước, đọc lên số ghế ngồi, sau đó vào ngồi đúng ghế. Nam chọn 3 vé còn lại, sau đó tìm vị trí bạn nữ mình thích rồi đổi vị trí với người bên cạnh." Thẩm Ương không hiểu, lại hơi xấu hổ không dám hỏi lại, Dương Thiên Trì lại thoải mái thể hiện chỉ số thông minh của mình, "Là sao?" Đạo diễn giải thích kỹ hơn, "Ý là, nếu các cậu muốn ngồi cùng bạn nữ nào thì phải nghĩ cách để thuyết phục người ngồi bên cạnh bạn nữ đó đổi chỗ cho." "Nếu người đó không muốn đổi thì sai?" Dương Thiên Trì lo lắng cũng rất có lý, hầu hết mọi người đến cùng bạn bè, không dễ đồng ý tách ra ngồi một mình. "Cái này phải xem bản lĩnh đàn ông của các cậu đến đâu thôi. Nếu không đổi được chỗ ngồi, vậy chỉ có thể một mình xem kịch." Đạo diễn nhăn mặt, "Có một điều phải chú ý, nếu có hai bạn nam trở lên cùng chọn một bạn nữ, bên nữ có quyền lựa chọn ngồi cùng ai." Dương Thiên Trì ngượng ngùng sờ sờ chóp mũi, mờ mịt ngó Nghiêm Gia Kỳ một cái. Đáng tiếc Nghiêm Gia Kỳ đang cùng Đoạn Vi Vi tiến hành đấu đá kịch liệt qua ánh mắt, không hơi đâu để ý tới hắn. —— chọn ai không chọn ai, đã không còn chỉ là cuộc chiến giữa khách mời nam mà còn cả phía nữ nữa. Mắt thấy ba cô gái đã lục tục vào chỗ, Thẩm Ương cũng chọn được số của mình, chưa nhìn rõ số ghế đã nghe Dương Thiên Trì nói "Khụ, tôi muốn chọn Gia Kỳ, hai người có ai muốn cạnh tranh không?" Lúc hắn nói chuyện, tầm mắt luôn gắn chặt vào Túc Hàn Anh, người sau lại thân sĩ bày ra tư thể "Thỉnh". Dương Thiên Trì thoáng nhẹ nhõm, mới ý tứ mà nhìn về phía Thẩm Ương, thấy Thẩm Ương liên tục lắc đầu, hắn tức khắc cười đến không thấy tổ quốc, "Hảo huynh đệ!" Sau đó ưỡn ngực ngẩng đầu, hả hê mãn nguyện cầm vé chạy lấy người. Ngoài nhà hát chỉ còn lại Thẩm Ương và Túc Hàn Anh, ánh mắt hai người giao nhau, Thẩm Ương không khỏi tò mò Túc Hàn Anh sẽ chọn ai, đang muốn muốn hỏi thì Túc Hàn Anh đã quay mặt đi, "Đi, chúng ta vào thôi." Lúc này trong phòng đã ngồi đầy hơn phân nửa, Thẩm Ương theo bản năng nhìn quanh tìm kiếm vị trí mấy bạn nữ, anh âm thầm nhớ lại xem chỗ của Đoạn Vi Vi ở đâu, chợt nghe Túc Hàn Anh hỏi "Anh ngồi chỗ nào?" Thẩm Ương cúi đầu nhìn vé, "Lầu một hàng thứ sáu, số 8." Túc Hàn Anh không nói gì, lập tức tiến lên phía trước. Thẩm Ương sửng sốt, cũng đi theo. Anh nhớ Đoạn Vi Vi ở hàng 4, Long Nữ ở hàng năm, không biết Túc Hàn Anh sẽ chọn chỗ nào? Nếu Túc Hàn Anh chọn Đoạn Vi Vi, cậu ta muốn cạnh tranh sao? Ách, vẫn không cần tự rước lấy nhục...... Nhưng mà ngoài dự kiến của Thẩm Ương, Túc Hàn Anh dừng ở hàng 6, rồi tìm được số 8 gần lối đi. Bên cạnh số 8 là một nam sinh, trên đầu gối đặt một cái túi COACH, khả năng cao là đi cùng bạn gái. Túc Hàn Anh hơi cúi người, nói với nam sinh "Chào anh, có thể nhờ anh giúp một chút không?" Cậu thấy nam sinh nhìn qua, chỉ chỉ Thẩm Ương, "Đây là bạn của tôi, hai chúng tôi lần đầu tiên tới xem kịch, không cẩn thận mua nhầm vé nên bị ngồi tách riêng." Cậu đưa vé của mình ra, "Chỗ của tôi ở giữa hàng thứ 5, anh có thể đổi chỗ ngồi với tôi không?" Dứt lời, nam sinh cùng Thẩm Ương đồng thời sửng sốt, người trước một lời khó nói hết, người sau đầu đầy dấu chấm hỏi. "Ngại quá, tôi......" Nam sinh đương nhiên không muốn đổi, nhưng câu từ chối còn chưa nói xong, bạn gái bên cạnh đột nhiên trách móc "Có thể! Không thành vấn đề!" Nam sinh khiếp sợ, không thể tin nổi mà nhìn bạn gái, "Không phải, chúng ta......" Nữ sinh "Ai nha chuyện nhỏ thôi mà, anh đừng tính toán chi li thế." "Anh tính toán chi li?" Ánh mắt nam sinh dại ra. Cô bạn gái không chớp mắt nhìn chằm chằm Túc Hàn Anh, sốt ruột giục bạn trai "Anh đổi hay không đổi, anh không đổi thì em đổi!" Nam sinh "......" Cuối cùng, nam sinh đành ôm theo túi của bạn gái, như u hồn phiêu tới hàng phía trước. Thẩm Ương ngơ ngẩn nhìn Túc Hàn Anh ngồi vào chỗ, do dự nói "Không phải......phải ngồi cạnh bạn nữ sao?" "Tôi tạm thời không chọn ai, không biết nên tìm ai." Túc Hàn Anh lấy kính từ ba lô ra, không chút để ý mà chà lau, "Nếu anh muốn đi tìm các cô ấy, tôi không có ý kiến." Thẩm Ương "......" Còn có thể như vậy? Anh lưỡng lự quay lại nhìn quay phim tiểu ca, nhưng mà vẻ mặt của tiểu ca cũng đang hoang mang, chưa thấy ngăn cản. Thẩm Ương thở dài, anh có thể bỏ lại Túc Hàn Anh mà đi tìm bạn nữ sao? Vậy thì quá không nghĩa khí a! Với cả nếu anh ngồi cùng Đoạn Vi Vi thì chỉ còn Long Nữ là một mình, không khỏi quá đáng thương đi. Sau khi suy nghĩ cặn kẽ trước sau, Thẩm Ương quyết định ngồi lại chỗ này. Nhưng anh không biết rằng sau khi mình ngồi xuống, mấy cô gái vẫn chú ý động tĩnh bên này lại có tâm tư khác nhau —— Long Nữ có chút thất vọng nhưng đồng thời lại thở phào nhẹ nhõm, nụ cười của Đoạn Vi Vi có chút vặn vẹo, chỉ có Nghiêm Gia Kỳ miễn cường ngồi cùng Dương Thiên Trì. Cách một biển người, Nghiêm Gia Kỳ thưởng thức bóng dáng cô độc của Đoạn Vi Vi, nhịn không được vui sướng khi người gặp họa. Rất nhanh sau đó, đèn tối đi. Theo màn sân khấu kéo ra, các diễn viên lần lượt xuất hiện trên sân khấu, không khí nguyên bản hơi ồn ào cũng dần dần yên tĩnh. Kịch bản tên là 《 1001 bức thư tình 》, nội dung kể về một đôi thanh mai trúc mã yêu nhau thời dân quốc nhưng vì thời cuộc mà bị chia cách, nam nhân vì tín niệm cùng tín ngưỡng của mình mà tham gia cách mạng, sau đó lại vì trùng kiến đất nước mà mất hết lập trường chính trị; còn cô gái thì bị gả nhầm người xấu, sau khi ly hôn mang theo con trai di dân sang nước ngoài, từ đây không còn tin tức gì nữa. Vài thập niên sau, cháu trai của cô gái quay về nước tìm được thành phố nhỏ nơi bắt đầu chuyện xưa và nơi bà ngoại ở năm đó. Có thể đoán trước được, nhà ở sớm đã đổi chủ, sau khi người chủ mới biết được thân phận của người cháu trai thì cực kỳ nhiệt tình, cũng bê từ trong phòng ra tới sáu bảy cái rương bằng tre, trong rương tất cả đều là những lá thư chồng chất như núi. Hóa ra chỗ thư này đều gửi cho chủ nhân thực sự của ngôi nhà này, nhưng người gửi thư không để lại tên và địa chỉ, chỉ có dấu bưu điện cho thấy đối phương cũng sống tại thành phố này. Cho tới nay đã hơn một nghìn lá. Kết thúc câu chuyện, tôn tử hao tâm khổ tứ rốt cuộc cũng tìm được người gửi thư, cũng trong lễ tang quạnh quẽ của người đó nhận được lá thư cuối. Đó là di thư của nhân vật nam viết cho đối phương trước khi lần đầu tiên ra chiến trường —— Tôi yêu em, như ngọn lửa cháy bỏng, như đại dương mênh mông. Nếu tôi chết, nguyện hóa thành gió bốn mùa luân chuyển, dù không thể nắm lấy, nhưng trước sau như một, mãi bên em. Đối với loại tình tiết cẩu huyết này, Thẩm Ương nguyên bản cũng không thích, cho dù đã được phổ biến trước là kịch được cải biên dựa theo câu chuyện có thật. Nhưng anh dần dần bị diễn xuất xuất sắc của các diễn viên tác động, dần dần bị kỹ thuật diễn xuất thần của nam chính Ngô Trăn dẫn dắt, dễ dàng phá tan phòng tuyến tình cảm, rất nhiều lần xúc động muốn rơi nước mắt. Bất quá Thẩm Ương tôn thờ chủ nghĩa làm nam nhi không được dễ dàng rơi nước mắt, giữa một mảnh tiếng nức nở, anh áp chế sống mũi cay cay, cắn chặt răng, kiên quyết không rơi một giọt nước mắt. Nhưng mà Thẩm Ương vẫn xem nhẹ năng lực truyền đạt của Ngô Trăn, kết vở kịch, tuy Ngô Trăn không lộ diện, nhưng khi giọng nói trầm thấp êm tai thư thái đọc di thư, Thẩm Ương rốt cuộc nhịn không được nữa, cùng rất nhiều người xem nước mắt tuôn trào. Anh giả bộ xoa mặt, nhân cơ hội gạt nước mắt, trong lúc đó còn âm thầm quan sát Túc Hàn Anh, cho dù đôi mắt đối phương giấu sau mắt kính nhưng Thẩm Ương vẫn có thể chắc chắn Túc Hàn Anh không khóc. Túc Hàn Anh là người ý chí sắt đá sao? Tiểu ca mập mạp đằng trước rõ ràng khóc đến rung cả ghế đó! Thẩm Ương không dấu vết hít sâu, không dám để lộ nửa điểm tiếng động. Hắn cố gắng đem tất cả mềm yếu giấu trong ánh sáng ảm đạm, không muốn để người bên cạnh phát hiện. Dù sao, cũng sắp kết thúc rồi. Chờ màn sân khấu kéo lên, đèn sáng trở lại, Thẩm Ương ta đây, là thằng đàn ông ba mét tám đó! Giữa lúc Thẩm Ương đang cực lực nhẫn nại, bỗng nhiên cảm giác người bên cạnh khẽ đụng vào mình. Thẩm Ương theo bản năng cúi đầu, liền thấy Túc Hàn Anh truyền qua một bao giấy ăn "Xoa xoa..... Mồ hôi." Tác giả có lời muốn nói Túc Thân sĩ nên ta giả bộ là mồ hôi pa——Ngô Trăn là công chính đầu tiên trong kế hoạch của ta năm nay, cho nên ở nơi này giới thiệu một chút, với cả năm trước xem Dược thần, bên cạnh ta có hai tiểu ca ca cường tráng, sau đó khóc làm một hàng ghế của chúng ta chấn động...... Phát 20 bao lì xì!

tôi làm gay trong chương trình yêu đương